Hãy cho các bé trai không gian để là chính mình
Lời khuyên của Jane Caro, một nhà văn, nhà bình luận xã hội, giảng viên ở Úc và mới “lên chức” bà
Tinh cách của một bé trai sẽ được hình thành trong quá trình phát triển và đáp ứng lại với thế giới của cậu. Cậu sẽ lớn tiếng và thích trò chuyện sôi nổi với những ai sẵn sàng lắng nghe. Hầu như cậu không bao giờ ngồi yên trừ khi ngủ, liệu điều đó có nghĩa là cậu sẽ thành một người “nhiều lời” và tràn đầy năng lượng? Đó là ai? Chỉ là một cậu bé! Liệu những dấu hiệu ban đầu này có thể hiện rằng đứa bé sẽ lớn lên thành một cá nhân hoạt động không ngừng nghỉ và có nhiều chuyện để nói?
Gia đình cậu cố gắng chờ đợi xem rốt cuộc cậu sẽ thành con người thế nào, nhưng đôi khi mọi việc lại diễn ra như thể phần còn lại của thế giới đã quyết định xong xuôi. Thực tế, thế giới dường như đã hình thành các quan điểm về cậu từ trước khi cậu được sinh ra khá lâu.
Làm sao chúng ta biết được điều này? Mẹ biết cậu là con trai khi mang thai được 20 tuần và nếu mọi người hỏi, mẹ sẽ nói cho họ biết. Điều khá bất thường ở đây là nhiều người sau đó sẽ nói cho mẹ biết một cách đầy tự tin về việc một thai nhi mới chỉ 20 tuần tuổi sẽ như thế nào sau khi bé ra đời. Mỗi khi bé bắt đầu dịch chuyển trong bụng mẹ, theo những chuyên gia về hành vi thì mỗi cái đạp thể hiện đứa bé có thể là một cầu thủ bóng đá tiềm năng. Gia đình của bé thì ngạc nhiên.
Mọi người thường cười với vẻ hiểu biết khi được biết rằng thai nhi đang lớn lên kia là một cậu con trai: “Anh chị sẽ bận rộn lắm đây”; “Nó sẽ làm cho anh/chị phát điên”; “Con trai thích xe ô tô tải, tiếng ồn và giây bẩn”; “Con trai chẳng bao giờ ngồi yên để đọc hay vẽ cả”…
Nói chung, những mẩu chuyện thông thường này được những người tốt bụng trò truyện với các ông bố bà mẹ sắp sinh con, và những ông bố bà mẹ mới này thường đáp lại bằng một nụ cười như kiểu họ cũng mong đợi thế – bố mẹ cũng sẽ phản ứng giống thế khi người lạ miêu tả cho họ các đặc điểm của đứa bé chưa sinh. Nhưng bố mẹ không thể không cảm thấy phiền bởi những nhận xét này. Họ muốn công dân tí xíu này được phép trở thành chính mình – bất cứ gì mà cậu muốn trở thành – và họ lo lắng rằng cậu sẽ gặp khó khăn hơn bởi tất cả các định kiến và mặc định do những người khác đặt ra.
Các cửa hàng bán đồ trẻ em có sự phân biệt rõ ràng về giới tính. Tệ hơn, trong lĩnh vực mua sắm thời trang, các quy định về giới cho các bé trai dường như chặt chẽ hơn đối với các bé gái. Số lượng quần áo để chọn giới hạn hơn, màu sắc chấp nhận được cho nam thì tẻ nhạt và chán: xanh nước biển, xanh lá cây, xám, nâu và đỏ dường như là tất cả danh sách có bán. Sự đa dạng hơn hẳn trong trang phục của các bé gái chỉ ra rằng nữ quan tâm đến quần áo và vẻ bề ngoài nhiều hơn so với nam. Một biển hồng, cam, vàng, lam và tím lóng lánh, óng ánh, voan để các bé gái có thể lựa chọn với họa tiết hoa, quả, trong khi các bé trai lại chỉ có thể chọn các họa tiết máy móc và các con vật.
Khi chúng ta nói “Con trai là thế mà” cùng với tiếng thở dài, thì đây là cụm từ được dùng để bào chữa cho một số hành vi không hay. Khi các cậu bé còn nhỏ, đó có thể chỉ là sự thiếu cân nhắc hoặc có hành vi không tốt. Nhưng khi chúng trưởng thành, cụm từ này có thể dùng để bào chữa cho những hành vi thực sự nghiêm trọng, thậm chí là phạm tội. Có lẽ, đã đến lúc chúng ta cần phải dừng ngay việc định nghĩa con trai được phép trở thành người như thế nào, và thay vào đó, hãy để các cậu bé được là chính mình.